Ngày thường.
Sáng lên trường. Chiều về.
Đường vẫn thế.
Mấy con tàu sắt to đùng vẫn phơi mình trên bãi cát. Nghe đồn rằng đem mổ xác chúng lấy sắt vụn còn kinh tế hơn kéo xuống nước hoạt động lại (?). Nhưng cạnh một con tàu người ta đang hì hục làm gì đó (?). Có vẻ như khát vọng biển vẫn còn (?).
Những kè đá ven biển vẫn "giữ nguyên giá trị" như khi cơn bão vừa qua. Mấy chục tỷ đồng tiền cứu trợ đề nghị để sửa đường chắc vẫn đang bị nghẹn ngang đâu đó gần cổ chưa nuốt xuống được (?).
Trong phòng làm việc của mình thì đã có "giá trị gia tăng". Mấy cái bàn ván ép bị thấm nước dột hôm bão e lệ nở như hoa. Và từ đó bò ra những con vật nhỏ li ti, chẳng biết là mối, mọt hay mạt, nhiều vô kể. Mấy đứa mua thuốc chống mối mọt bôi lên. Chẳng thấy có vẻ gì đuổi được chúng mà trái lại đuổi hết người ra ngoài vì mùi nồng nặc.
Thế là phải ra quán cà phê ngồi làm việc. Quán này tên gọi "Manila", không biết có bà con gì với Phi Luật Tân hay không (?). Dưới bảng tên quán có dòng chữ nhỏ "Wife". Không biết ý gì (?). Mình đoán là quán khoe có thể truy cập in-tờ-nét không dây (!).
Đối diện quán này là quán karaoke "Rừng trong phố". Mình đùa: rừng có hổ không nhỉ? Ấy là tự nhiên nhớ đến chuyện "Tiểu sa di tư lão hổ". Hihi.
Làm việc được một lúc thì mấy "DJ"vào thử máy. Đến tường cũng rung lên chớ chưa nói đến màng nhĩ (!). Chắc chuẩn bị cho đại tiệc tối nay (?). Thế là mình tranh thủ xem được một bộ phim nhảm nhí của Mỹ trên kênh Star Movie (phụ đề chứ không nghe tiếng!).
Mấy hôm nay trên đường về thấy người ta xúm đen xúm đỏ quanh con tàu đang được cứu hộ. Xem. Giá như từng đó con người cùng thổi không khéo cũng bay con tàu ra biển khỏi cần cứu hộ (!?!). Thế mới biết năng lượng xứ ta tập trung vào đâu (?). Chả trách đất rộng dân đông mà có đi đâu cũng không ngẩng đầu lên nổi (!).
Một vùng tập trung năng lượng khác là các quán nhậu ken đặc đông nghịt. Điểm mới là các cô nàng tiếp thị bia Miller, rực rỡ trong những bộ đầm bó sát màu vàng, "làm nổi lên những đường cong gợi cảm" (ấy là nói theo đúng tinh thần "lề phải"!!!).
Dĩ nhiên ngày hôm nay không hẳn là một ngày "thường" cho lắm (!). Đường phố lâu lâu lại có một cái "nút thắt cổ chai" (?) vì các cô gái bán hoa ("tươi") tràn ra mặt tiền thị trường (!). Có một cái "cổ chai" ở ngay trước rạp Lê Độ. Mình liếc thấy "phim Hàn", "Cô bạn gái kinh dị" (!, hình như?). Chiến lược tiếp thị quả nhiên "đúng cảnh", "đúng thời" (!).
Thế nên mình gõ vội mấy dòng này. Làm quà cho các nữ nhân vẫn rảnh rỗi lạc vào đây đọc mình viết nhảm (?!).
Cái lối chúc mừng "nước bọt" này xem ra lợi hại. Hehe.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét