Thứ Sáu, 2 tháng 8, 2013

Chợ trời của Khái Hưng

1. Nhân chép lại bài viết (ngày nay hẳn gọi là tản văn?!) Chợ trời của Khái Hưng mới biết chợ trời không phải là chợ trời vậy (!?).

***

2. Đọc cái thú văn thơ, đến đoạn

Hết chuyện người Pháp đến chuyện người Nam, chuyện một cặp trai gái lên thăm chùa rồi chừng thấy mình bỗng hoá thành tiên đưa nhau ra đó tình tự, tình tự một cách quá thân mật đến nỗi thằng bé phải chạy đi mách sư bác tới can thiệp.

thì bỗng nhớ chuyện đó thế này, song Khái Hưng không chép lại:

Thằng bé dĩ nhiên không thể mách sư bác một cách sỗ sàng, bèn ... cũng làm thơ

Nam bắc đáo
Nữ đông lai
Nam chiết chi vi sàng
Nữ giải y vi tịch
Nam quỳ như hổ phục
Nữ ngoạ tựa long phi
Tiền khoan khoan
Hậu giật giật

Hậu lai, bất tri hà sự

Hehe.